Hành Trình Của Hannah Allgood Đến Với Giải Western States – “Chưa Bao Giờ Là Quá Muộn”

Hannah Allgood đến với chạy địa hình muộn hơn so với nhiều người khác, nhưng sự tiến bộ bền bỉ cùng tư duy mạnh mẽ đã giúp cô trở thành một trong những ứng viên sáng giá nhất của bộ môn thể thao sức bền này.

Khi Hannah Allgood xỏ giày tham dự cuộc đua 50KM đầu tiên vào năm 2019, cô không nhắm đến vị trí podium hay phá kỷ lục cá nhân, điều cô tìm kiếm là sự kết nối sâu sắc hơn với những cung đường mòn mà giờ đây cô gọi là “nhà”. Là người tự nhận mình đến với môn thể thao này khá muộn, Hannah không có tuổi thơ gắn liền với thi đấu chuyên nghiệp, cũng chưa từng là vận động viên điền kinh đại học. Cô bắt đầu qua những chuyến phiêu lưu ngoài trời cuối tuần cùng chồng, và rồi cô nhận ra chạy địa hình là điều đáng để theo đuổi. Giờ đây, chỉ vài năm sau giải đầu tiên Golden Gate Dirty 50K thì cô đã đứng trên vạch xuất phát giải Western States 100 với tư cách là một trong những nữ vận động viên sáng giá nhất.

“Cự ly đó lúc ấy thực sự khiến tôi sợ hãi vì nó quá xa lạ. Nhưng sau cuộc đua, tôi nhận ra mình còn rất nhiều điều để cải thiện và tin rằng mình vừa tìm thấy một sở thích mới trong hành trình trưởng thành.”

Hành trình ấy đã đưa Hannah tiến sâu hơn vào núi rừng và chính con người bên trong cô. Với Hannah, điều dần hiện rõ là: đường mòn chưa bao giờ là nơi để so sánh. Đó là nơi của tự do.

“Chạy trail khiến tôi bớt lo lắng hơn vì tôi không cảm thấy áp lực phải đạt pace nào đó hay phải so sánh mình với người khác. Ultra trail là không gian nơi sức mạnh tinh thần quan trọng không kém gì tốc độ thể chất.”

Hướng đến giải Western States

Hannah bước vào tuần thi đấu với hành trang là chuỗi tuần tập luyện vững chắc, niềm tin lặng lẽ được rèn giũa qua năm tháng, cùng một đội ngũ luôn sát cánh bên cô từ những ngày đầu. Đứng trước cơ hội lớn nhất trong sự nghiệp cho đến hiện tại, cô dừng lại để nhìn lại chặng đường đã đi qua.

“Những ngày khó khăn rất dễ khiến mình chùn bước, nhưng tôi luôn tự nhắc nhở rằng tất cả những điều đang diễn ra đều là bất ngờ với tôi, và tôi đã hoàn thành được những giấc mơ đầu tiên mình từng đặt ra khi bước vào môn thể thao này.”

Với Hannah, Western States không chỉ là một cuộc đua đó là cơ hội được trở thành một phần của điều lớn lao hơn, trong một cộng đồng những người phụ nữ mạnh mẽ đang không ngừng tái định nghĩa giới hạn của môn chạy địa hình.

“Họ nói rằng áp lực là một đặc ân và tôi thấy mình thật may mắn khi được đứng trên vạch xuất phát cùng nhiều nữ vận động viên tuyệt vời, sải bước trên những cung đường mà bao người đi trước đã chinh phục.”

Hannah đang trong buổi chạy ở Colorado

Tập luyện với mục tiêu rõ ràng

Câu chuyện của Hannah không chỉ được kể qua những khoảnh khắc rực rỡ. Đó còn là câu chuyện của những khoảng lặng, những lựa chọn âm thầm đã tạo nên thành công của cô. Là những buổi chạy sớm tinh mơ trước giờ làm, những buổi tập sức mạnh giúp cô tránh chấn thương, hay sự kiên trì đều đặn với giáo án dù đôi lúc động lực chẳng còn. Chính những lựa chọn thầm lặng, lặp đi lặp lại theo thời gian, đã định hình nên thành công của cô.

“Một điều tôi luôn tự nhắc mình là: ‘Muộn nghĩa là không bao giờ’. Câu nói đó thôi thúc tôi theo đuổi những mục tiêu lớn dù đáng sợ và dốc hết sức trong khoảnh khắc hiện tại, vì có thể tôi sẽ không bao giờ có lại cơ hội đó.”

Một tuần tập tiêu chuẩn của Hannah

Từ bỏ “lộ trình chuẩn” và tìm thấy con đường của riêng mình

Việc buông bỏ những mốc thời gian “chuẩn” trong thể thao là bước ngoặt quan trọng trong hành trình phát triển của Hannah. Cô không đi theo một công thức sẵn có. Thay vào đó, cô tự mở lối cho mình và bằng chính con đường đó, cô chứng minh rằng thành công trong chạy trail không phụ thuộc vào việc bạn bắt đầu sớm đến đâu, mà nằm ở mức độ bạn dấn thân sâu đến chừng nào.

“Một trong những điều lớn nhất tôi phải học lại là từ bỏ suy nghĩ rằng có một “lộ trình đúng” dẫn đến thành công. Đã từng có lúc tôi cảm thấy mình cần phải chứng minh điều gì đó, phải chứng minh mình xứng đáng chỉ vì tôi không có xuất phát điểm như nhiều người khác trong cộng đồng chạy bộ. Từ bỏ suy nghĩ đó là yếu tố then chốt giúp tôi trưởng thành.”

Sự thay đổi về tư duy đó không đến trong một sớm một chiều. Theo thời gian, Hannah học cách xem nỗi đau và thử thách không phải là rào cản, mà là những người thầy. Cô học cách sống trọn vẹn với hiện tại, linh hoạt thích nghi và biết lắng nghe cơ thể.

“Tôi học được rằng cảm giác nhức mỏi ở chân và phổi không hẳn là tín hiệu để dừng lại mà là lời nhắc để lắng nghe, điều chỉnh và tin tưởng vào quá trình mình đã tập luyện.”

Hành trình trở thành vận động viên chạy bộ của Hannah cũng gắn liền chặt chẽ với những mối quan hệ xung quanh đặc biệt là người chồng đã luôn đồng hành và trưởng thành cùng cô, và mẹ cô người gieo mầm cho sự kiên định từ rất lâu trước khi Hannah dấn thân vào bộ môn chạy địa hình.

“Mẹ tôi chưa từng chạy một giải ultra nào, nhưng bà đã truyền cho tôi giá trị của sự chăm chỉ, cống hiến và lòng biết ơn. Mẹ luôn là điểm tựa giúp tôi giữ vững bản thân.”

Bên trái: Hannah và chồng cô, Gil, tại Quandry Peak, CO, Bên phải: Hannah và mẹ cô tại Manitou Incline, CO

Vì sao những điều này quan trọng

Khi đứng có mặt tại vạch xuất phát của giải Western States cuối tuần này, Hannah không chỉ nghĩ về hành trình của chính mình. Cô còn nghĩ đến những người phụ nữ đang ở đúng vị trí cô từng đứng vài năm trước còn nhiều hoài nghi, nhưng cũng đầy hy vọng. Cho họ và cho chính mình. Hannah mang theo một thông điệp về sự tự tin và niềm tin nội lực:

“Hãy dám theo đuổi những giấc mơ lớn, ngay cả khi hiện tại bạn là người duy nhất tin rằng mình có thể làm được. Bạn không cần đợi ai cho phép hay đợi đúng thời điểm để bắt đầu. Tiến bộ thường không ồn ào, không dễ thấy nhưng nếu bạn kiên trì xuất hiện và bền bỉ đi những bước nhỏ mỗi ngày, kết quả sẽ đến theo thời gian.”

Trong những dặm đường khó khăn nhất của Western States, cô sẽ lại tự nhắc mình những từ đã đồng hành suốt quá trình tập luyện: bình tĩnh, nhẹ nhàng, dũng cảm. Và khi cán đích, cô biết rõ mình sẽ cảm thấy gì: “Biết ơn vì đã có cơ hội tranh tài tại một giải đấu mang tính lịch sử, với những người bạn thân và chồng tôi luôn ở bên cổ vũ.”

Hành trình của Hannah không đi theo đường thẳng. Câu chuyện của cô là lời nhắc rằng thành công có hình hài khác nhau với mỗi người. Đó là một hành trình được xây dựng bằng sự kiên nhẫn, bền bỉ, và sức mạnh không cần phải ồn ào để tạo dấu ấn. Cô đang cho chúng ta thấy rằng đôi khi, con đường mạnh mẽ nhất chính là con đường bạn tự vẽ nên cho riêng mình.

Zalo COROS VietnamFanpage COROS Vietnam