Chủ đề
/filters:quality(80)/fit-in/1366x0/coros-web-faq/upload/images/247878769ca4eacb888d18ad2b0bf68c.jpg)
Năm 2010, chàng trai 22 tuổi Kilian Jornet lần đầu tham dự giải Western States cán đích ở vị trí thứ 3 và mở ra một hành trình làm thay đổi cục diện của môn chạy địa hình. Giải đấu năm ấy, cùng với bộ phim Unbreakable, đã trở thành một dấu mốc với giới chạy địa hình toàn thế giới, nơi người ta lần đầu chứng kiến tài năng thiên bẩm của Kilian và tinh thần nguyên bản của một môn thể thao còn non trẻ.
Chỉ một năm sau, anh trở lại và giành chiến thắng. Nhưng cuộc sống, cũng như đường chạy, hiếm khi lặp lại theo một cách cũ.
Hôm nay, Kilian đã 37 tuổi. Anh là bố của ba đứa trẻ, là chủ doanh nghiệp, là người không ngừng học hỏi về thể thao. Anh là vận động viên chạy địa hình thành công nhất lịch sử nhưng lần trở lại Western States này không phải để làm lại từ đầu, mà là để phát triển.
“Western States luôn gợi lên cảm giác vừa hoài niệm vừa hào hứng. Đó là chiến thắng lớn đầu tiên, một dấu mốc đã định hình sự nghiệp khi tôi còn rất trẻ. Giờ đây, tôi cảm thấy mình đã trưởng thành cả với tư cách vận động viên và con người. Tôi đang tận hưởng hành trình theo một cách rất khác.”
| Giải đấu đã đổi thay, Kilian cũng vậy.
Từ sau chiến thắng năm 2011 với thời gian 15:34:24, đường chạy Western States ngày càng nhanh hơn. 6 mùa gần đây, có đến 5 nhà vô địch phá mốc 15 giờ. Kỷ lục 14:09:28 của Jim Walmsley đã nâng tiêu chuẩn lên một tầm mới khiến những thành tích từng giúp đoạt ngôi vương giờ đây chỉ vừa đủ để tranh tốp ba.
Văn hóa giải cũng thay đổi. Trạm tiếp sức không còn là điểm dừng yên ắng mà trở thành sân khấu với giới truyền thông, người hâm mộ và các lều tiếp sức từ những thương hiệu. Một cuộc đua từng thuần chất thử thách giờ đòi hỏi độ chính xác đến từng chi tiết. Sai số? Gần như bằng không.
“Trên lý thuyết thì không có vẻ gì là vui. Nhưng chính thử thách mới là điều thú vị việc luyện tập, sự cạnh tranh. Tôi không quan tâm đến thắng hay lên bục. Điều quan trọng là khám phá điều gì còn có thể.”

| Từ những giờ rong ruổi vô hạn đến từng phút luyện tập có chủ đích
Thời còn độc thân, Kilian có thể dành hàng giờ mỗi ngày băng rừng vượt núi. Giờ đây, khi đã là một người cha, quỹ thời gian và tư duy luyện tập của anh cũng thay đổi.
“Có con nghĩa là thời gian tập luyện ít hơn và lịch sinh hoạt rõ ràng hơn. Tôi muốn dành thời gian cho các bé, nên phần lớn việc tập trung diễn ra khi bọn trẻ ở nhà trẻ.”
| Khoa học giữ vững đỉnh cao phong độ
Khi 22 tuổi, Kilian tập bằng bản năng và niềm vui. Hôm nay, với quỹ thời gian hạn chế và hơn một thập kỷ kinh nghiệm, mọi thứ được tối ưu đến từng chi tiết.
“Tôi không còn tin vào kiểu ‘tập càng nhiều càng tốt’, mà chú trọng đến độ chính xác hiểu điều gì thực sự giúp cải thiện hiệu suất và sức khỏe.”
Sống ở vùng băng giá Na Uy, Kilian đã sáng tạo ra cách thích nghi với cái nóng tại Western States, Mỹ. Phòng tập của anh trở thành buồng nhiệt độ cao: mặc đồ sauna, tập luyện trong nhiệt độ hơn 40°C, theo dõi thân nhiệt tất cả nhằm cải thiện khả năng làm mát cơ thể hiệu quả hơn.

“Không chỉ là xây dựng khả năng chịu nhiệt. Mà là tạo phản xạ tiết mồ hôi sớm hơn, cải thiện hấp thu muối, và giúp cơ thể làm mát tốt hơn.”
Mọi thứ đều được đo đạc. Lượng muối. Mất nước. Hồi phục. Không một phút nào bị lãng phí. Khi không còn thời gian vô hạn, mỗi buổi tập phải trở nên có ý nghĩa.
| Dữ liệu không thay thế cảm nhận. Nó mài giũa cảm nhận chủ quan
Đồng hồ COROS APEX 2 Pro và đai đo nhịp tim là “vũ khí” mỗi ngày của Kilian. Anh theo dõi nhịp tim, guồng chân và Pace gắng sức không phải để đếm số, mà để lắng nghe cơ thể rõ hơn.
“Nếu tôi thấy Pace hoặc Pace gắng sức giảm hoặc nhịp tim bị trôi, tôi sẽ điều chỉnh. Dữ liệu giúp tôi kiểm chứng lại với cảm giác của mình.”
Anh sử dụng HRV, theo dõi giấc ngủ và tải tập luyện những công cụ mà năm 2010 không thể tưởng tượng nổi để định hướng không chỉ luyện tập, mà cả hồi phục và duy trì phong độ lâu dài.
“Giờ tôi khôn ngoan hơn vì hiểu rõ cơ thể. Cuộc sống đã khác cả trong thể thao lẫn ngoài đời.”
| Thành công giờ là điều gì khác
Hai buổi chạy gần đây của Kilian

Thành công tại Western States 2025 không nằm ở bức ảnh về đích hay khoảnh khắc lên bục vinh quang. Khác với năm 2011, giờ đây Kilian không cần phải chứng minh điều gì. Lần này là để trả lời một câu hỏi đã âm thầm tồn tại suốt 14 năm.
“Không phải để trẻ lại. Mà là luyện tập có chủ đích, tôn trọng hồi phục và giữ vững sự tò mò về điều gì vẫn còn có thể.”
Những buổi chạy dài của anh giờ khoảng 80 km, nhịp tim trung bình dưới 140 bpm. Anh chạy ít hơn, đạp xe nhiều hơn. Mỗi buổi tập là một mảnh ghép trong cuộc sống xoay quanh gia đình, tính bền vững và di sản.
“Dù tôi vẫn yêu cạnh tranh, việc thi đấu không còn là những con số. Mà là những cuộc đua, dự án và giá trị tôi tin vào những thứ có thể tạo ảnh hưởng tích cực.”
| Cuộc đua vẫn luôn quan trọng
Kilian không cần trở lại Western States (anh đã chứng minh khả năng hàng trăm lần), nhưng anh vẫn quay lại.
Vì sao? Vì có những cuộc đua sẽ mãi theo bạn. Vì hiệu suất không biến mất, mà tiến hóa. Với công cụ phù hợp, tư duy đúng đắn và một mục đích rõ ràng, ta không cần tập như tuổi đôi mươi để vẫn đạt phong độ đỉnh cao thậm chí là hơn.
Chúng ta chỉ cần tiếp tục xuất hiện, với sự chủ đích.
“Trước kia, tôi luôn thúc đẩy mình đến giới hạn. Giờ tôi biết lắng nghe. Biết lên kế hoạch. Tôi đã học được rằng kết hợp các dự án trên núi, gia đình và luyện tập hiệu quả chính là nơi tôi phát triển tốt nhất.”
15 năm đã qua, môn thể thao này đã tiến hóa, giải đấu đã quyết liệt hơn.
Và Kilian cũng vậy.



